Ngày hội liên trường
Vinh danh một số thầy cô giáo trước 75
24/9/2011
Các em thân mến,
Nhân dịp thành phố của cô ở Canada tổ chức đại hội Liên Trường và cũng vinh danh cô thầy giáo cũ đã dạy học ở VN trước 75, cô ghi nhận lại những cảm nghĩ của mình và gửi đến các em đọc cho vui.
*
Đây là lần thứ hai ở Canada tôi dự một đại hội liên trường.
Lần thứ nhất ở Montréal cách đây 20 năm, hồi đó con gái của tôi có đóng một vai gì đó.
Lần này thì tôi được một người quen trong ban tổ chức mời.
Mở đầu là phát thưởng cho các thí sinh được giải thi cắm hoa, đặc biệt có một thí sinh nam trúng giải, con trai mà khéo tay cắm hoa đẹp thật đáng khen!
Trong dịp họp mặt này tôi cũng gặp được một người cùng quê BMT là anh Phan Ni Tấn, một người cũng khá nổi tiếng trên văn đàn, thơ, nhạc... anh Tấn khuyến khích tôi, viết đi! Tôi mà viết cái gì? Thỉnh thoảng tôi chỉ viết vài chuyện vui ngắn nhớ lại thời đi dạy học, hoặc đi chơi xa đâu về thì ghi lại để làm kỷ niệm cho vui, chứ viết văn thì… chắc là tôi không làm được, vì tư tưởng rất nông cạn, kiến thức không nhiều, tôi chỉ biết ghi lại những chuyện gì tôi đã tham dự qua cùng các bạn và các em học sinh ngày xưa, thỉnh thoảng có dịp họp mặt ở nơi nào trên thế giới!
Giáo đầu hơi dài dòng…
Buổi văn nghệ bắt đầu sau các thủ tục không thể thiếu như chào quốc kỳ, quốc ca!
Sau đó được dùng bữa tối trước khi trình diễn.
Tiệc xong, thầy cô các trường VN ngày xưa được mời lên sân khấu vinh danh!
Văn nghệ vừa bắt đầu ,các em lên ca hát… thì con tôi chợt đi ngang ghé vô, nên tôi về luôn thành ra chưa coi hết buổi văn nghệ.
Tiếc thật! Nhưng may quá vài hôm sau thì chị LKNQUỲNH trong ban tổ chức gởi lại hình ảnh buổi trình diễn cho coi.
Nhìn lại những cô cậu học trò ngày nay, bỗng thấy tiếc nuối những ngày xa xưa, hình ảnh của chính mình ngày đó!
Rời ghế nhà trường thời đi học, sau đó lại trở lại trường đi dạy học! Vậy là biết bao nhiêu năm trong mái học đường…
Cuộc sống đổi thay, chạy đôn chạy đáo, tìm miếng cơm manh áo nơi xứ lạ quê người, gần 30 năm mệt mỏi… đến khi dừng lại nghỉ ngơi, thì hầu như đã quên là mình đã có một thời làm cô giáo!
Hôm nay chợt có người gọi lên, nhắc lại hồi xưa cô dạy ở trường TRUNG HỌC BANMÊTHUÔT làm mình cảm động nhớ nhung làm sao, nhớ trường, nhớ học trò nhỏ bé, nhớ thầy cô, nhớ văn phòng, nhớ cây phượng, cây muồng, nhớ dây hoa leo tim tím, nhớ quán chè, đậu đỏ bánh lọt… thỉnh thoảng cũng ghé qua làm một ly!
Ngôi trường xưa, mỗi lần về VN thăm nhà đều đi ngang qua chứ không vào được vì ngày nghỉ, cửa đóng then gài…
Mái trường đã xa lạ, đổi chủ thay tên không còn là BANMÊTHUÔT mà là BUÔN MA THUỘT!
Tất cả chỉ còn là dĩ vãng, những người năm cũ phiêu bạt nơi đâu hay hồn về đâu?
TORONTO 24/9/2011
Bao năm lưu lạc quê người
Quên đi mình đã một thời làm cô (cô giáo)
Đến khi có dịp trình show
Những người dạy học ngày xưa được mời!
Mình thì trong đám ngồi chơi
Đâu ngờ lại được lên ngôi bảng vàng
Toàn là các bậc dọc ngang,
Trưng Vương, Đồng Khánh,Gia Long… rạng ngời
Chắc là nhờ có ơn trời
Xứ BUỒN MUÔN THUỞ lên đời sánh vai
Tài danh thì chẳng bằng ai
Trường mình xa tít non đoài cao nguyên
Bây giờ được nhắc nhở liền
Cũng làm hãnh diện dân miền núi cao
BANMÊ một thuở biết bao
Buồn vui kỷ niệm dâng trào trong tim!
Ngàn Sau
No comments:
Post a Comment