Hạnh Hòa hai đứa vận không may.
"Hương Mai Mối Ẩu" ra tài bói,
Tưởng thiệt, vòng vèo ký vận may.
Đợi mãi, Thanh Hương kia, chẳng bói,
Đưa ra cuộn giấy ấn vào tay.
Xem xong, điếng cả hồn, chơi ác…
Chữ ký không sai, hai đứa khờ.
Mãi bốn mươi năm, mới nói ra,
Tặng thầy, cô, bạn, đọc, cười chơi.
Lần này, cố gắng làm thơ đấy,
Chẳng biết thơ gieo, có đúng vần?
Các bạn, ai làm thơ cũng giỏi,
Tâm, Hương toán rất giỏi, thơ hay.
Mình đâu có biết “bà già mát”,
Quậy dzữ, làm cho Hòa thót tim.
Gặp gỡ lần này quá xá dzui,
Nhủ mình, cần cố gắng làm thơ.
Không gì khó, chỉ vì mình ngại,
Nghĩ mãi, thôi thì viết đại đi.
Trúng trật, còn thầy cô, các bạn,
Vui buồn, kỷ niệm cũ thầy trò,
Mong sao, các bạn giải bày hết,
“Lũ khỉ già”, bây giờ quậy tung.
Kính gửi thầy cô, các bạn xem,
Chí Hòa đang tập tễnh làm thơ…
Ha ha cứ đọc, cười cho đã.
Nhớ sửa, vần gieo chửa đúng nha.
Tặng bạn Hồng, người đẹp quậy ngầm,
Bữa này liều mạng tặng bài thơ.
Lâu nay bị quậy mà không biết,
Chơi ác, làm Hòa Hạnh điếng hồn.
Nhớ lại, lòng còn hơi bực bội,
Bèn ngồi, viết thử mấy câu thơ.
Tròn xoe, mắt sắc như dao, liếc…
Ghẹo Hạnh Hòa, rồi cười hả hê…
Chúc quí thầy cô và các bạn,
Đọc vui, cười nhớ tặng lời bình...
Hồng Hương nhớ sửa gieo vần đấy,
Nếu để, thầy cô sửa chắc zero?
TCHOA
No comments:
Post a Comment