Trong chốn lợi danh, dạ xấu xa
Bao thu dằng dặc non sông đó
Giữa một đời câm nỗi xót xa.
Sắc trời hương đất cũng lưa thưa
Tan hoang cội rễ tận nghìn xưa
Dửng dưng bao vạn đời khốn khổ
Ráo hoảnh phường buôn nhếch mép cười.
Thế sự phù trầm cơn sóng dữ
Cuốn phăng rực rỡ thuở xưa nào
Tương lai lớp trẻ hoang mang bước
Tiền đồ canh cánh vận nước non.
Người – lá lìa cành nát tả tơi
Buồn tủi trăm năm một kiếp người
Mắt khép mi sầu khô lệ ứa
Ngậm ngùi tôi với bóng tôi thôi.
Hồng A
No comments:
Post a Comment