Khi xưa tóc buộc đuôi gà
Em qua nhí nhảnh điệu đà dễ ưa
Ngó em từ buổi hè trưa
Lòng tôi mát rượi cơn mưa đầu mùa
Thầm mong guốc gõ nhịp mau
Ngõ vàng hoa rụng ngó nhau thẹn thùng
Hồn nhiên vạt nắng theo cùng
Đường thơm áo trắng bay vương ráng chiều
Nghe hồn cây cỏ tự tình
Nghe tim thương nhớ khắc hình bóng ai
Cái ngày tóc chớm ngang vai
Em qua giông bão canh dài đời tôi
Em qua không một hẹn lời
Chào nhau mất hút cuối trời mây xa
Tôi còn mộng tưởng thiết tha
Bên trời hiu hắt nhạt nhòa bóng em.
Hồng A
No comments:
Post a Comment