Saturday, December 17, 2011

Dạ khúc…


Tôi muốn hỏi: buồn có tuổi không?
Hư hao ngọn lá buổi thu tàn,
Như tình đó bỗng xa chờ đợi,
Mấy thuở vàng phai gọi gió sang.

Nhịp vỗ buồn xa ngái tuổi thơ,
Trên cao phơ phất mưa đầu mùa.
Khói quên vượt mấy bờ hoang dại,
Rừng đã nguôi lời than thở chưa?

Trên ngọn sầu đông gầy giọt sương,
Loài chim nào hót giữa đêm buồn?
Rồi nghe lá rụng vào xa vắng,
Và ngập ngừng trôi lạc suối nguồn!

Ôi! Tuổi buồn nên tuổi mênh mông,
Lượng xuân dang rộng cánh vô cùng,
Cũng không chở hết tình si cũ,
Đành tuổi đời lăn - đợi tuổi buồn…

Chợt đêm trăng tỏa thơm tình nhớ,
Một tiếng trúc xưa sầu mỏng manh!
Thăm thẳm đêm về trăng gió cũ,
Nghe lời vẳng gọi giữa xuân xanh!

                   Bmt, tháng 7 năm 1970
                   Nguyễn Thủy Nam

No comments:

Post a Comment