Saturday, October 15, 2011

Ăn Vụng

Thầy Khánh - 08/18/2011

Các em đọc attachment xem nhóm Bạch Liên ăn vụng trong giờ thầy dạy như thế nào nhé. Nhiều khi thầy thấy nhưng thầy phải làm lơ đi vì nếu bắt trộm mà không phạt thì không được, mà phạt cho đáng tội thì thầy không nỡ lòng nào, nhất là phạt con gái đẹp.
Thầy

Bạch Liên - 08/17/2011
Thầy ơi! cho đến bây giờ em mới dám hỏi thầy: ngày xưa khi thầy đứng trên bục giảng bài, thầy có thấy tụi em ăn vụng không? nhiều lúc em nghĩ thầy không thấy nhưng có lúc em lại nghĩ rằng có lẽ thầy thấy nhưng thầy làm lơ co đám học trò quỷ quái này, thầy có biết tại sao tụi em thích ăn vụng trong giờ của thầy không? Tại vì thầy hiền quá, em chắc chắn một điều là em và các bạn sẽ không bao giờ tìm lại được mùi vị nào ngon như mùi vị của những miếng ổi, miếng xoài được lén lút lấy ra từ trong hộc bàn, các bạn ơi! có bạn nào ngày xưa ăn vụng trong giờ của thầy mà chưa thú tội thì hãy thú tội đi, em đã tặng cho thầy và các bạn một nụ cười phải không? Em kính chúc thầy và các bạn lúc nào cũng với một nụ cười trên môi.


Minh Khuê - 08/18/2011
(Chuyện bây giờ mới kể)
Các bạn yêu quý,
  Nhờ Bạch Liên nhắc nên mình mới nhớ ra những tội lỗi của bọn mình ngày xưa. Theo tớ, ăn vụng là tội nhẹ nhất vì nó chẳng hại gì đến ai, mà có khi nó còn cần thiết, là điều phải làm vì bụng đói thì làm sao tâm trí có thể yên ổn mà tập trung vào bài học được? Các bạn nào hay thức khuya sẽ hiểu ngay, nếu đi ngủ thôi, với cái dạ dày trống rỗng thì cũng vô phương, chứ nói gì đến việc phải ngồi nghiêm chỉnh để nạp kiến thức vào đầu! Nhu cầu về "ăn" cấp thiết như thế, mà bao tử của đám học trò đang tuổi ăn tuổi lớn lúc nào cũng chạy hết công suất thì bảo sao mà không ăn vụng cho được? Mình và Quế Lan, Thúy Hằng chuyên môn chia nhau khẩu phần khoai lang, khoai mì dưới gầm bàn mà chẳng Thầy Cô nào hay biết, ngoại trừ các bạn ngồi ở các dãy bàn sau. 
  Còn 1 tội ác nữa mà hình như chỉ được thực hiện trong giờ Thầy Khánh và Thầy Ngự thôi. Đến giờ Việt Văn của 2 Thầy thì hình như những đứa học trò hiền lành và học giỏi nhất cũng thích biến thành quỷ để chọc phá Thầy? Trong giờ học, chẳng những không nghe giảng mà lo sắp sẵn những âm mưu chờ đến giờ ra chơi là giở trò. Vừa nghe chuông reo là ùa lên vây quanh bàn Thầy, tốp đằng trước truy Thầy tới tấp với hàng loạt câu hỏi ; còn tốp đằng sau (trong đó hình như chỉ có mình và Thanh Hương) thủ sẵn những vật dụng như giấy hoặc lông gà để dán vào lưng hoặc cắm vào túi quần làm đuôi cho Thầy, rồi ôm bụng cười khi thấy Thầy vẫn vô tư với mớ đuôi phất phơ đi về phía văn phòng!
  Hôm nay, sau gần 40 năm, ngồi đây nghe bao "Chuyện bây giờ mới kể" của bạn bè, mình cũng thấy vui vui muốn góp chuyện và tự thú cùng Thầy tội lỗi năm xưa: "Thầy ơi! Em viết lại 1 kỷ niệm vui của tuổi học trò, 1 thời vụng dại, nhưng sao nước mắt em rơi? Vì hối hận? Vì cảm thương sự chịu đựng của nghiệp làm Thầy? Em cũng chẵng rõ. Nhưng giờ đây, em muốn nói 1 điều rằng chỉ những người Thầy thật sự dễ thương thì mới được học trò "đối xử tàn nhẫn" như thế và Thầy nên lấy đó làm điều mừng vui, Thầy nhé!"
  Hiện nay, mình làm nghề thầy thuốc, hàng ngày toàn phải đối diện với bệnh nhân với đủ loại bệnh tật, đau khổ ; còn Thanh Hương nối nghiệp của Thầy. Thỉnh thoảng 2 đứa gặp nhau, nhắc lại chuyện cũ, hỏi Thanh Hương có gặp quả báo vì nghiệp ác năm xưa? Nhưng ngược lại, có lẽ nhờ tích cực sám hối, cô giáo Hương dạy giỏi, rất yêu nghề và được học trò cưng thương vô cùng! Một bạn khác của chúng mình là Phi Giao, 1 trong những siêu quậy của lớp cũng vướng vào nghiệp làm Thầy cả 2 vợ chồng và vẫn rất bình yên, cùng nhau vui vẻ đi đến tận cuối con đường. Cuối cùng, mình mong các bạn hăng hái tham gia chương trình NÓI RA ĐỪNG SỢ dể Thầy trò chúng mình cùng vui nhé.
    MK


Kim Hương - 08/18/2011

Thế là ... 
Hình như tớ thấy tớ hiền (!)
Ngày xưa hỏng quậy liên miên như nàng ... 
Kh.


Thanh Hương - 08/19/2011
(Lại bàn về ăn vụng)

Kính thưa các Thầy Cô,
Các bạn thân mến,
    Minh Khuê là thầy thuốc nên luận về ăn vụng dưới khía cạnh sinh học, ăn vụng là vì ..đói. Ăn vụng theo mình vì đói là phụ vì vui là chính. Khi không đói ta cũng ăn vụng như thường. Ăn vụng cũng là một khoa học, phải phối hợp nhịp nhàng giữa tiết tấu của bài giảng với hoạt động của bàn tay và nhịp điệu của hàm răng thì mới không bị phát hiện. Thầy cô vừa quay lên viết bảng thì năm ngón tay trái nhẹ nhàng luồn vào hộc bàn, bốc một miếng bỏ nhanh vào miệng, miếng nho nhỏ thôi để khi ngậm miệng lại hai má không bị phồng lên . Thầy cô vừa quay xuống thì đội môi hồng đã  khép lại thuỳ mị, đội mắt tròn ngây thơ vẫn chăm chú nhìn bảng. Thầy cô vừa quay lên lại thì hai hàm răng ngọc bắt đầu nhai khe khẽ  và cái lưỡi hoan hỉ cảm nhận vị ngọt ngây ngất, vị chua quyến rũ và cả vị cay nồng nàn...Món gì khi ăn trong hồi hộp sao cũng ngon mê ly !!!
   Ăn vụng là gia vị cho buổi học thích thú hơn. Ăn vụng còn làm cho tình bạn thắm thiết bền chặt hơn. Gần bốn mươi năm, trải qua biết bao biến cố ta vẫn nhớ những người bạn ngày xưa cùng ăn vụng. Vì thế theo mình ăn vụng là một tội lỗi đáng yêu của tuổi học trò, nhất là học trò con gái.
   Không biết có bạn nào chưa kịp một lần ăn vụng trong giờ học? Có thấy tiếc nuối không?
   Có một lần mình, Hồng A, Anne Tuyết Lang, Kim Hương ăn vụng mứt gừng dẻo trong giờ Toán. Bạn Hồng A đã sáng tác hai câu thơ, Hồng A ơi có còn nhớ không?
                 Định đề, công thức bay theo gió,
                 Một miếng mứt gừng, ngon quá ta.
   Kim Hương ơi nhà mi ngày đó tuy ít quậy nhưng cũng không phải hiền đâu, cũng có ăn vụng đó chứ.
   À mà không biết khi thầy cô mình còn đi học có ăn vụng không?
Thân ái.
Thanh Hương.
   

Bạnh Liên - 08/20/2011
Bạn nào đi học mà không ăn vụng là đã bỏ qua cái tuyệt thú của tuổi học trò, mình rất thích câu hỏi của Thanh Hương và rất mong được thầy trả lời, các bạn hãy đoán xem thầy sẽ trả lời như thế nào?
Kim Hương - 08/20/2011
Kim Hương đoán 99% thì thầy ... không ăn vụng rồi, nhưng cô thì chưa chắc à nghen !?
Ta ăn vụng có vài ba lần thôi mà Thanh Hương khai ra hết 1 lần rồi, phần còn lại ... sẽ biệt mù tăm cá ... ha ... ha ...

No comments:

Post a Comment