(Cho nàng Tôn Nữ xa xưa…)
Chiều đã vàng phai tóc biếc em,
Xanh xanh bóng liễu rủ bên thềm,
Lòng vui mở rộng đôi hàng cửa
Đường đến trường xa rợp bóng im.
Kỷ niệm buồn theo chiều gió lộng
Giữa vời đậm nhạt chút hương yêu.
Tình ta mười sáu thơ ngây quá
Khi đợi chờ nhau buổi học chiều.
Nghiêng nghiêng bông phượng rụng vào thơ
Và khói sương bay quá hững hờ!
Cố xóa tình vui, này nước mắt
Một chiều nắng nhạt thuở xa xưa.
Thu tàn trước ngõ em nào biết?
Mấy độ vàng phai em có hay?
Ta đợi em trên cầu số kiếp
Nghìn năm ngóng mãi áng mây bay!
Nguyễn Thủy Nam - Bmt - 1970